![]() |
"Thông lệ” chung trên thế giới là mặt bằng giá cả của những nước càng nghèo thì càng thấp, và ngược lại. |
Tuy nhiên, ngay trong nội bộ nhóm các quốc gia nghèo là “chủ sở hữu chung” của hệ số 227,57% này, mặt bằng giá cả cũng không hoàn toàn phụ thuộc vào trình độ phát triển kinh tế của từng khu vực. Bởi lẽ, GDP bình quân đầu người của châu Phi thấp nhất (1.016 USD), nhưng hệ số này chỉ xếp thứ ba (218,74%), trong khi châu Á - Thái Bình Dương đứng ở vị trí “áp chót” về GDP (1.462 USD/người), nhưng lại xếp thứ nhất về hệ số này (245,63%); hoặc GDP bình quân đầu người của khu vực Nam Mỹ tuy còn thấp rất xa so với khu vực Tây Á (4.379 USD so với 7.230 USD), nhưng hệ số này lại gần bằng nhau (192,41% so với 195,10%).
Mặc dù vậy, vẫn có thể nói rằng, “thông lệ” chung trên thế giới là mặt bằng giá cả của những nước càng nghèo thì càng thấp, và ngược lại.
Trước hết, có thể khẳng định rằng không chỉ nằm trong “vùng trũng” của giá cả thế giới, mà mặt bằng giá cả của thị trường nước ta còn thuộc “rốn nước” của khu vực. Bởi lẽ, trong khi GDP bình quân đầu người của nước ta đã cao hơn rất nhiều so với của ba quốc gia Campuchia, Bangladesh và Nepal (637 USD so với 454 USD; 446 USD và 343 USD), nhưng hệ số này vẫn cao hơn, thậm chí rất nhiều (336,67% so với 319,05%; 283,82% và 314,94%) và chỉ kém duy nhất Lào (351,72%) với GDP bình quân đầu người còn kém rất xa so với nước ta (508 USD).
Nói cách khác, do mặt bằng giá cả của nước ta thấp hơn nhiều so với “thông lệ” quốc tế, cho nên tất yếu phải dâng cao nhanh hơn một cách tương ứng theo quy luật “nước chảy chỗ trũng”. Đặc biệt, với đặc thù của nền kinh tế nước ta, đây đang là thời điểm diễn ra những bước đại nhảy vọt trong quá trình “tiệm cận” mặt bằng giá cả thế giới.
Bởi lẽ, cho dù vẫn còn là một nền kinh tế rất kém phát triển (GNI bình quân đầu người năm 2006 chỉ xếp thứ 169 thế giới), nhưng độ mở ở đầu vào nhập khẩu hiện đã lên tới gần 90% GDP, còn độ mở ở đầu ra xuất khẩu cũng gần 70%. Đây có lẽ là những độ mở kỷ lục mà không một quốc gia nào ở trình độ tương đương như nước ta có thể đạt được. Rõ ràng, với cả “kênh tưới” lẫn “kênh tiêu” lớn như vậy mà “hồ chứa” lại nhỏ như vậy, nó sẽ rất nhanh chóng bị “gia nhiệt” hoặc “mất nhiệt” khi “nhiệt độ” của thị trường thế giới khổng lồ thay đổi.
Nói tóm lại, do trình độ phát triển của nền kinh tế nước ta hãy còn rất thấp, độ mở lại đặc biệt lớn, đang trong quá trình tăng tốc hội nhập, mặt bằng giá cả trong nước rất thấp sẽ rất nhanh chóng tiệm cận mặt bằng giá cả thế giới. Trong bối cảnh như vậy, thị trường thế giới lại liên tục sốt nóng, việc lạm phát của nước ta cao ngất ngưởng so với các nước trong khu vực là điều khó tránh khỏi.
Nguyễn Đình Bích